Thứ Bảy, 15 tháng 3, 2014

khi ta im lăng




KHI TA IM LẶNG
( Tặng nhà văn Vô Vi)

Ta hãy lặng im, lắng nghe nhịp sống
Nghe tiếng thời gian đang thở…

Khi ta lặng im lúc sớm mai,
Tiếng chim hót trong hơn ta thấy,
Những cánh hoa khẽ động trên đài,
Nụ mở, khoe sắc, thả hương…
Tiếng cành cây tích nhựa nứt ra đau đớn,
Chồi non nhú khỏi cành thành lộc biếc xanh,
Tiếng hạt cựa mình, tách vỏ. Mầm non.

Khi ta im lặng lúc ban trưa,
Tiếng võng đưa kẽo kẹt,
Tiếng ồn ào, chật chội,
Dòng đời ngược xuôi hối hả đua chen…

Khi ta im lặng lúc về chiều
Tiếng sáo diều vu vơ gọi gió
Tiếng chim vỗ cánh tập chuyền
Xao xác gọi nhau tìm về tổ ấm
Tiếng mầu tím… Thủ thỉ gọi tình yêu.
                         
Đêm.
Khi ta trầm tư sâu lắng
                     Văng vẳng tiếng rao, đứt đoạn giấc nồng
                     Bé bông ngủ ngon, tiếng thở đều đều
Trong lều tranh  dựng tạm
Bác xế- lô đang mơ những chuyến hàng
Chiếc đồng hồ gõ mạnh vào thời gian
Rỉ rả, nỉ non, tiếng côn trùng não ruột
Tuột khỏi tay! Lật mình người quả phụ thở dài
Trong suốt tiếng hạt sương rơi
Thấm sâu vào đất nâu nứt nẻ
Khe khẽ lá rơi, chạm vào sỏi đá
Chạm tới cội nguồn.
                        
Ta hãy lặng im, lắng nghe nhịp sống
Nghe tiếng thời gian trôi vào quá khứ
Lặng im. Ta sẽ nghe rõ tiếng người.


                                                  
       




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét